&

nbsp;
"Mai là kỷ niệm ngày cưới đấy" - Con trai tủm tỉm. Bố thì: "A...", mẹ hỏi : "Caí gì thế ?", cứ tưởng nó nói kỷ niệm của ai,một lúc mới nghĩ ra. Kinh thật, thế mà đã 24 năm rồi đấy, cứ tưởng mới hôm qua...
Nhớ nhất là bó hoa cô dâu, 100 bông hồng trắng, bó thế nào mà trông giống cái vợt tenis
, tí nữa thì không thèm cầm. Mình chỉ muốn 1 bó hoa hồng nho nhỏ thay vì "bó củi" layon, thế là ông em rể chú rể sốt sắng đặt một cái "vợt tenis", to chẳng kém "bó củi", lại còn gây ngạc nhiên bằng cách trước giờ đón dâu một tí mới đưa tới cho hoa nó tươi.
Trước khi nhà trai tới, bố mình bảo đừng có khóc lóc nhé (mốt hồi ấy cô dâu cứ phải chảy nước mắt ), hôm nay là ngày vui, phải tươi tỉnh nhé...Không biết các ông bố khác có dặn con gái như thế không nhỉ ?
&

nbsp;
"Mai là kỷ niệm ngày cưới đấy" - Con trai tủm tỉm. Bố thì: "A...", mẹ hỏi : "Caí gì thế ?", cứ tưởng nó nói kỷ niệm của ai,một lúc mới nghĩ ra. Kinh thật, thế mà đã 24 năm rồi đấy, cứ tưởng mới hôm qua...
Nhớ nhất là bó hoa cô dâu, 100 bông hồng trắng, bó thế nào mà trông giống cái vợt tenis
, tí nữa thì không thèm cầm. Mình chỉ muốn 1 bó hoa hồng nho nhỏ thay vì "bó củi" layon, thế là ông em rể chú rể sốt sắng đặt một cái "vợt tenis", to chẳng kém "bó củi", lại còn gây ngạc nhiên bằng cách trước giờ đón dâu một tí mới đưa tới cho hoa nó tươi.
Trước khi nhà trai tới, bố mình bảo đừng có khóc lóc nhé (mốt hồi ấy cô dâu cứ phải chảy nước mắt ), hôm nay là ngày vui, phải tươi tỉnh nhé...Không biết các ông bố khác có dặn con gái như thế không nhỉ ?
Cứ ngày này là mình lại nhớ tới cô Nga, cô giáo của Chíp hồi lớp 1.
Tuần đầu tiên tới lớp Chíp khóc lóc ghê lắm, mình cứ phải đưa cậu ta tận tay cô. Ngày đầu Chíp theo mẹ, cô giữ để mẹ đi, nó kéo áo dài của cô làm đứt mất mấy cúc áo. Nhiều năm sau này nó vẫn còn ngượng khi nhắc lại chuyện đó. Dù mình đưa Chíp tới trường rất sớm để còn kịp đi làm, bao giờ cô Nga cũng có mặt để đón các cháu, trong tay cô cầm cái lược để chải tóc cho các cháu, rủ rỉ hỏi chuyện các cháu, mình chứng kiến tụi nhỏ ào vào lòng cô; cô lúc nào trông cũng rạng rỡ trong chiếc áo dài hoa li ti màu xanh hoặc hồng. Mình để ý thấy các cô giáo lớp khác không như thế, tuy các cô mặc áo đẹp hơn. Mình cứ nghĩ chắc con cô lớn lắm rồi, cô mới có thời gian đi sớm như vậy. Nhưng không phải, hồi đó con cô, đứa nhỏ nhất mới được có 3,4 tháng; gia cảnh cũng khó khăn vì chồng cô đạp xích lô cũng không kiếm được nhiều tiền, rất nhiều năm sau mình mới biết điều này.
Hết 1 tuần, họp phụ huynh cô có nhận xét các cháu tỉ mỉ, chỉ có 2 cháu chưa biết ... chữ trong đó có Chíp nhà mình (mình không cho con đi học trước). Thế là ngày nào, giờ ra chơi cô cũng gọi hai đứa lên để cô dạy thêm, cô cũng không nói phụ huynh là cho cháu đi học thêm hay gì gì...Chíp về kể, không bao giờ cô quát học sinh, nhưng lớp cô bao giờ cũng trật tự nhất. có lần mình tới sớm chứng kiến 2 lớp 1 cạnh nhau : lớp kia cô quát ầm ầm mà học sinh cứ nhao nhao, lớp của cô im lặng nghe cô giảng bài, mà giọng cô nhẹ nhàng lắm. Hay thiệt !
20/11 nào mình cũng thấy cô có nhiều hoa nhất, tụi nhỏ lên lớp trên rồi vẫn mang hoa tặng cô, các lớp khác không thế đâu nhé. Phụ huynh nào có con học cô cũng đều khen cô. Bạn mình có đứa lớn học cô rồi, tới đứa sau nó cũng xin bằng được vào lớp cô.
Chíp nhà mình thật là may mắn, được học cô Nga.